Tập trung khai thác tiềm năng, thế mạnh đưa Đồng Tháp phát triển nhanh và bền vững
Trong chặng đường sắp tới, các đồng chí nguyên lãnh đạo tỉnh Tiền Giang và Đồng Tháp cũ mong muốn tỉnh Đồng Tháp mới có bước phát triển nhanh và bền vững, trở thành trung tâm năng động mới của Đồng bằng sông Cửu Long.
![]() |
* ĐỒNG CHÍ TRẦN THỊ KIM CÚC, NGUYÊN ỦY VIÊN BAN CHẤP HÀNH TRUNG ƯƠNG ĐẢNG, NGUYÊN BÍ THƯ TỈNH ỦY TIỀN GIANG (CŨ):
Chăm lo tốt hơn đời sống người dân vùng biên
Đồng Tháp được mô tả là vùng đất “giống như cái chảo”, có lợi thế về cây sen giúp người dân khá giả, nhưng lại gặp khó khăn về hạ tầng giao thông và đặc biệt là tình trạng sạt lở đất diễn ra khá nhiều nơi, gây mất đất.
Vì thế, tỉnh cần có giải pháp đầu tư mạnh vào hạ tầng giao thông và thủy lợi để phát triển vùng này. Bên cạnh đó, việc chăm lo đời sống của người dân vùng biên để họ có cuộc sống khá giả, tập trung làm ăn, phát triển kinh tế là vấn đề cần thiết. Vì thế, tôi đề xuất xây dựng bệnh viện lớn tại Cao Lãnh có quy mô, tầm vóc từ 1.200 - 1.300 giường, nhằm đáp ứng nhu cầu khám chữa bệnh rất lớn của Nhân dân trong vùng.
Đối với các dự án, cần mở một cảng sông ở khu vực phía Đông, gần sông Soài Rạp. Cảng này sẽ phục vụ sửa chữa tàu thuyền, làm dịch vụ logistics, xuất khẩu hàng hóa và kết nối thuận tiện với cảng ở TP. Hồ Chí Minh.
Cũng như cần đầu tư, thu hút đầu tư dự án nhà máy chế biến sầu riêng tại ngã tư Hưng Long vì khu vực này được xem là trung tâm thu mua sầu riêng từ các vùng. Mục tiêu là chế biến sầu riêng thành bột, bánh, kẹo và các sản phẩm thực phẩm khác để xuất khẩu, thay vì chỉ xuất khẩu trái tươi. Điều này sẽ giúp tạo ra nguồn hàng ổn định, đặc biệt khi sản lượng sầu riêng đã mở rộng ra nhiều địa bàn.
![]() |
* ĐỒNG CHÍ HUỲNH MINH ĐOÀN, NGUYÊN ỦY VIÊN BAN CHẤP HÀNH TRUNG ƯƠNG ĐẢNG, NGUYÊN BÍ THƯ TỈNH ỦY ĐỒNG THÁP (CŨ):
Cần có bước “nhảy vọt” về phát triển
Tôi đánh giá cao tiềm năng của vùng đất Tiền Giang cũ. Vùng đất Tiền Giang cũ có đủ điều kiện để phát triển về văn hóa, kinh tế, xã hội và có thể là trung tâm động lực của vùng Định Tường cũ cũng như của “Đồng Tháp mới” sau này. Vì thế, trong Dự thảo Văn kiện nên tập trung đầu tư cho vùng này để phát triển công nghiệp, tạo động lực cho trung tâm.
Tuy nhiên, cũng lưu ý rằng giao thông theo hướng chiều ngang đã cơ bản đầy đủ, nhưng chiều dọc theo hướng lên Đồng Tháp Mười (đến Hồng Ngự) còn thiếu, chủ yếu dựa vào trục sông Tiền. Giao thông “ruột” Đồng Tháp Mười đã có nhưng chưa đủ sức.
Vì vậy, tỉnh cần nghiên cứu nên có một trục lộ từ Cao Lãnh lên tới biên giới không chỉ vì mục tiêu an ninh quốc phòng mà còn để tạo động lực phát triển vùng sâu trong Đồng Tháp Mười.
Tỉnh Đồng Tháp và Tiền Giang ngày xưa đã từng chung một tỉnh. Tuy nhiên, ngày đó 2 vùng có sinh thái rất khác nhau: Vùng Đồng Tháp Mười là đất hoang hóa, nhiễm phèn nặng, một mùa nước dâng, một mùa khô hạn, trong khi vùng Mỹ Tho (Tiền Giang cũ) là vùng miệt vườn, nước ngọt phù sa quanh năm và phát triển sớm hơn. Khi hai tỉnh về “một nhà”, cũng cần có hướng phải phát triển đồng đều giữa các vùng.
Đặc biệt, trách nhiệm của lãnh đạo là cần quan tâm tương đối cho các vùng có khó khăn và tập trung nguồn lực vào đó. Để tạo bước đột phá, lãnh đạo Đồng Tháp mới cần tranh thủ các công trình của Trung ương quan tâm đầu tư, thu hút những nhà đầu tư lớn có tiềm lực, để tạo ra sự “nhảy vọt” về phát triển cho tỉnh.
![]() |
* ĐỒNG CHÍ NGUYỄN VĂN DANH, ỦY VIÊN BAN CHẤP HÀNH TRUNG ƯƠNG ĐẢNG, NGUYÊN BÍ THƯ TỈNH ỦY TIỀN GIANG (CŨ):
Cần hướng đến sự cân bằng trong việc đặt ra các chỉ tiêu
Báo cáo chính trị trong Dự thảo Văn kiện cần phải tích hợp hai báo cáo thành một văn kiện duy nhất. Điều này không chỉ là sự ghép nối cơ học mà phải tạo ra sự hài hòa, gắn kết giữa nội dung của cả 2 tỉnh trước đây. Thách thức là làm thế nào để bố cục, nội dung, cách diễn đạt, tiềm năng, lợi thế, hạn chế và những đột phá của cả 2 tỉnh được thể hiện một cách cân bằng và rõ ràng trong một báo cáo duy nhất.
Đối với Văn kiện trình Trung ương, các nội dung phải được chuẩn bị kỹ lưỡng để trình bày trước Trung ương, tránh cách diễn đạt có thể gây hiểu nhầm hoặc quá tập trung vào một phía. Dự thảo Văn kiện cũng cần phải đáp ứng được yêu cầu phát triển của tỉnh trong nội tại. Điều này không chỉ đơn thuần là tổng hợp các yếu tố cơ học mà phải thể hiện được mô hình và không gian phát triển mới của tỉnh.
Bên cạnh đó, Dự thảo Văn kiện cần làm rõ các quan điểm phát triển quan trọng như: Coi trọng phát triển kinh tế và bảo vệ môi trường là trung tâm; phát triển văn hóa và con người; tăng cường quốc phòng an ninh; đẩy mạnh đối ngoại và việc triển khai thực tế.
Các phương hướng, nhiệm vụ, mục tiêu và giải pháp cần vừa phù hợp với thực tiễn địa phương nhưng cũng phải triển khai được chương trình của Trung ương. Dự thảo Văn kiện cũng cần hướng đến sự cân bằng trong việc đặt ra các chỉ tiêu, không nên đặt các chỉ tiêu quá cao, hoặc quá thấp so với mức bình quân chung cả nước. Việc này đòi hỏi phải rà soát lại nguồn lực và điều kiện thực tế.
Ngoài ra, Dự thảo Văn kiện cần có một nội dung lớn hoặc một mục lớn để thể hiện rõ nét hơn về việc xây dựng mô hình chính quyền địa phương 2 cấp. Đây là yếu tố then chốt để nâng cao hiệu lực, hiệu quả quản lý, đáp ứng tốt hơn nhu cầu người dân và doanh nghiệp, đồng thời tạo ra không gian phát triển mới.
Về phát triển kinh tế, Dự thảo Văn kiện cần thể hiện sự kết hợp kinh tế công nghiệp và nông nghiệp xuất khẩu tốt hơn. Bởi, Tiền Giang trước đây có thế mạnh về công nghiệp chế biến (dệt may, thủy sản), trong khi tỉnh Đồng Tháp cũ nổi tiếng về nông sản (lúa gạo, hoa kiểng, cây ăn trái).
Sự kết hợp này sẽ tạo ra một chuỗi giá trị liền mạch từ sản xuất đến chế biến và xuất khẩu, nâng cao phát triển kinh tế. Bên cạnh đó, sự kết hợp này cũng sẽ rất thuận lợi cho việc liên kết hạ tầng giao thông và thúc đẩy đô thị hóa, phát triển đô thị dịch vụ.
Về các chỉ tiêu chính như: Tốc độ tăng trưởng kinh tế, thu nhập bình quân đầu người, thu ngân sách và giảm hộ nghèo… các ngành chuyên môn cần nghiên cứu và định lượng cụ thể để đảm bảo các chỉ tiêu này không bị tụt hậu.
Cụ thể: Tốc độ tăng trưởng kinh tế bình quân 5 năm đạt 8,5% - 9%, phấn đấu đến cuối nhiệm kỳ (năm 2030) đạt 10%. Mục tiêu này có thể bị xem là tụt hậu so với định hướng của Trung ương, trong khi Trung ương đặt mục tiêu đạt 8% trở lên vào năm 2025 và một số tỉnh khác đạt 2 con số vào năm 2026. Đối với chỉ tiêu giảm hộ nghèo, mục tiêu dự kiến đến năm 2030 không còn hộ nghèo theo chuẩn quốc gia. Đây là một con số lý tưởng nhưng rất khó đạt được. Bởi, ngoài hộ nghèo, còn có hộ cận nghèo có thể tái nghèo và các hộ mới phát sinh…
![]() |
* ĐỒNG CHÍ LÊ VĨNH TÂN, NGUYÊN ỦY VIÊN BAN CHẤP HÀNH TRUNG ƯƠNG ĐẢNG, NGUYÊN BÍ THƯ TỈNH ỦY ĐỒNG THÁP (CŨ):
Phát huy tối đa các trung tâm đô thị
Tôi nhận thấy việc tổng hợp vào Dự thảo Văn kiện từ 2 tỉnh (Tiền Giang và Đồng Tháp cũ) thành một báo cáo chính trị chung là một nhiệm vụ rất khó khăn. Đặc biệt, việc cộng dồn các con số như GRDP có thể không mang lại ý nghĩa so sánh rõ ràng.
Vì thế, nên có phụ lục về các chỉ tiêu kinh tế - xã hội để so sánh rõ ràng giữa 2 tỉnh cũ, từ đó nhận diện được đâu là thế mạnh và điểm yếu của từng bên. Đồng thời, Dự thảo Văn kiện cũng cần hạn chế đưa vào các con số không có nhiều ý nghĩa, thay vào đó có thể đưa vào phụ lục để người đọc tiện tham khảo và hiểu rõ hơn.
Đồng Tháp mới là tỉnh duy nhất có biên giới từ Đông sang Tây của Đồng bằng sông Cửu Long, với một đoạn biên giới dài giáp với Campuchia. Đồng Tháp hiện có nhiều tuyến đường cao tốc đi qua, sở hữu 2 con sông lớn và hệ thống sông rạch kết nối miền Tây với TP. Hồ Chí Minh; đồng thời, có sự tương đồng nhiều hơn khác biệt giữa Đồng Tháp cũ và Tiền Giang cũ cũng là một lợi thế để phát triển chung, việc hợp nhất sẽ giúp tập trung và làm phong phú thêm nguồn nhân lực.
Để phát triển khu vực Đồng Tháp Mười, tỉnh cần nghiên cứu thêm về kinh nghiệm khai thác Đồng Tháp Mười. Cố Thủ tướng Võ Văn Kiệt từng đề xuất lập đặc khu Đồng Tháp Mười để tổng hợp sức mạnh chung của khu vực này. Vì có thể khẳng định vai trò to lớn của Đồng Tháp Mười trong việc đóng góp nông sản, lương thực và lao động cho kinh tế.
Đồng Tháp cũng cần tiếp tục phát huy hệ thống đô thị hiện có. Hệ thống đô thị của 2 tỉnh đã được xây dựng qua nhiều thập kỷ, với tâm huyết của nhiều thế hệ lãnh đạo. Điều quan trọng là không được để lãng phí hay xuống cấp các đô thị này sau quá trình sắp xếp tổ chức hành chính.
Thay vào đó, tỉnh cần phải tiếp tục đầu tư và phát huy tối đa các trung tâm đô thị này trở thành những cực tăng trưởng quan trọng của tỉnh, khu vực, tránh tình trạng xuống cấp gây tốn kém trong việc phục hồi cơ sở vật chất. Đồng thời, tỉnh tập trung tháo gỡ khó khăn trong bộ máy hành chính, cố gắng tháo gỡ, quyết liệt để tạo sự khởi đầu thuận lợi.
PHƯƠNG MAI
(lược ghi)