Dòng thư của 1 người con hỏi Đại tá phi công Trần Quang Khải

Cập nhật ngày: 20/06/2016 08:51:11

Những dòng tâm sự chân thành đầy cảm xúc gửi tới Đại tá Trần Quang Khải đã khiến bất cứ ai đọc được cũng không thể ngăn nổi dòng nước mắt.

Những dòng thơ xúc động của một cô gái có tên Vũ Phương Trang (Thái Bình) gửi Đại tá phi công Trần Quang Khải được chia sẻ trên trang Không quân confession đã thực sự lay động trái tim của người đọc.

Phương Trang như thay lời muốn nói của cô con gái nhỏ, hỏi bố những câu ngô nghê, hồn nhiên nhưng cũng đầy chua xót, mất mát.

"Bố Khải ơi...con hỏi bố chuyện này:

Sao bố cứ nằm im mãi thế?

Xong chuyến bay lần nào bố cũng kể,

Sao hôm nay bố chẳng nói câu gì?"....

Ấy hẳn là tâm trạng của cô con gái nhỏ tuổi, em còn quá nhỏ, còn quá khờ dại để có thể hiểu những chuyện gì đang xảy ra, chỉ biết nhìn mọi người xung quanh bằng ánh mắt trong veo và hồn nhiên.

Ai mà không xúc động, không đau xót quặn lòng trước hình ảnh ấy...


Hình ảnh của Đại tá phi công Trân Quang Khải. (Ảnh: Không quân confession)

Nội dung bài thơ của Phương Trang như sau:

"Bố Khải ơi...con hỏi bố chuyện này:

Sao bố cứ nằm im mãi thế?

Xong chuyến bay lần nào bố cũng kể,

Sao hôm nay bố chẳng nói câu gì?

Bố Khải ơi.... Bố mở mắt ra đi...

Bố đã ngủ mấy ngày rồi đó!

Bố kể rằng kỉ cương quân đội khó...

Ăn ngủ,nghỉ ngơi,phải đúng giờ mà?

Bố Khải ơi.... Nhà mình có ít người

Bố bảo con sẽ có thêm em bé...

Bố con mình sẽ cùng thương yêu mẹ

Và cả em con....em sắp chào đời!

Bố bảo rằng mẹ đã quá thiệt thòi

Bố con mình phải chở che cho mẹ,

Vợ bộ đội, mẹ can trường mạnh mẽ,

Gánh vác việc nhà mẹ chẳng được nghỉ ngơi,

Bố Khải ơi .... Qua nay rất nhiều người,

Đến nhà chơi... Sao lạ lùng đến thế?

Toàn hỏi bố thôi...con tự hào khoe, kể,

Bố của con tung cánh sắt giữ trời...

Họ nhìn con...ôm ấp....rồi cười,

Xong lại khóc ... Nói thương con bé bỏng,

Con chẳng hiểu sao họ nói : chờ, trông,ngóng?

Bố bay bao lần.... Họ có đến thế đâu?

Bố Khải ơi.... vải chưa hái hết đâu,

Ông bảo rằng chờ bố về thu hoạch,

Bắc Giang mình vải ngọt thơm chín mọng,

Ông chẳng thu...nhất quyết đợi bố về,

Bố Khải ơi...bố công tác xa quê,

Nhiều chuyện quá chừng...chắc rằng bố muốn kể,

Ông với mẹ và con chỉ mong có thế

Bố về,ăn cơm,kể chuyện bầu trời...

Bố Khải ơi....mọi người đến đủ rồi,

Hay nhà mình hôm nay mở tiệc?

Chắc bố khoe con,chăm ngoan, đoàn kết,

Nên các cô , các chú đến chúc mừng,

Nhưng bố ơi con thấy lạ quá chừng,

"Hoa họ tặng" ...sao to đùng thế nhỉ?

Rồi mắt ai cũng đỏ ngoè, đẫm lệ,

Con thưa, bố Khải ngủ rồi, con gọi mẹ tiếp thay!

Bố Khải ơi...trời nóng có lạnh đâu,

Sao bố cứ đắp chăn, trùm kín mặt?

Bố kéo xuống đi,rồi nằm nghiêng cho dễ thở,

Con dễ ôm hôn, dễ ngắm bố cười,

Bố Khải ơi...hôm nay chủ nhật rồi,

Bố có biết hôm này ngày của bố?

Bố hứa con ngoan, bố về cho đi phố,

Con ngoan mà...bố dậy cõng con đi,

Bố Khải ơi... Sao bố chẳng nói gì?

Con đã nói ngàn lời : "Con Yêu Bố!"

Bố không nghe thấy , hay giận con gì vậy?

Sao bố lặng im.... Sao bố chẳng nói gì???:

Trong sáng ngày hôm nay (20/6), Lễ viếng Đại tá Trần Quang Khải được tổ chức tại Nhà tang lễ Bệnh viện Quân y 4, Quân khu 4 (đường Lê Viết Thuật, xã Hưng Lộc, thành phố Vinh, tỉnh Nghệ An).

Rất nhiều người đã gửi tới Đại tá những lời tiễn biệt đầy cảm xúc và cả lòng kính phục.

"Em xin chia buồn cùng gia đình anh chị, mong anh yên nghỉ nơi ngàn thu, mong chị hãy mạnh mẽ lên vì còn có con bên cạnh.

Em thay chị gửi cho anh bài thơ. Tuy anh ra đi nhưng tình yêu dành cho chị và con vẫn mãi mãi trong tim anh

Anh ra đi một buổi sáng yên lành

Gió khẽ gọi lời thương anh chưa nói

Có nhiều khi giật mình con khẽ hỏi

Ba đi đâu sao không nói ngày về

Để lặng thầm thương lắm nỗi nhiêu khê

Anh nơi ấy ai vỗ về giấc ngủ

Đêm lạnh không anh khi áo khăn chưa đủ

Nỗi nhớ quê nhà cứ khắc khoải đợi mong

Anh đi rồi nắng tắt giữa hừng đông

Con thơ dại ai ẵm bồng dạy dỗ

Thương lắm anh ơi bởi tình chồng nghĩa vợ

Nay mất đi rồi một nửa trái tim đau

Thương con khờ cứ hỏi mẹ.. ba đâu

Sao lâu thế ba chưa về hả mẹ

Mắt mẹ làm sao mà bụi bay nhiều thế

Chắc mẹ nhớ ba nên mẹ khóc thôi mà

Từ bây giờ chồng vợ mãi lìa xa

Tim đớn đau mắt em nhoà hoen lệ

Nơi ấy lạnh không sao thương anh nhiều thế

Đau đớn nào bằng con và mẹ mất ba.", thành viên Ngố ơi chia sẻ.

Thành viên Hương Vang cũng chia sẻ 1 bài thơ rất xúc động gửi tới Đại tá Trần Quang Khải:

"Anh về!

Nay anh về với đất mẹ linh thiêng

Tổ quốc yêu thương nghiêng mình ấp ủ

Ôm vào lòng sưởi sao cho ấm đủ

Những ngày qua anh nằm ngủ biển Đông

Nay anh về trong nỗi nhớ mênh mông

Nỗi tiếc thương dâng trong lòng đồng đội

Anh trở về nơi quê cha , nguồn cội

Nỗi đau lòng của vợ góa con côi

Anh trở về trong đau đớn anh ơi

Của người thân đang cất lời xé ruột

Cha mẹ già với cõi lòng lạnh buốt

Anh trở về trong đau xót muôn dân

Đã bao năm anh cống hiến tuổi thanh xuân

Cho đất nước được thêm phần yên ả

Cho biển khơi và những cơn sóng cả

Được bình yên xô muôn ngả trùng dương

Nay anh về trong nghi ngút khói hương

Tiễn đưa anh trong tiếc thương vô hạn

Cầu cho anh nơi bồng lai siêu thoát

Đưa anh về trong khúc nhạc hùng bi !!!"

Theo Thế giới trẻ

< Trở về trang trước
Gửi bình luận của bạn