Mùa xoài chín
Cập nhật ngày: 25/05/2015 07:24:39
Khi chúng tôi còn nhỏ, trái cây chưa phong phú như bây giờ. Hồi đó nông dân chưa biết dùng kỹ thuật cho cây ra hoa trái vụ, vườn xoài của ngoại mỗi năm ra trái chỉ có một mùa. Và mỗi mùa xoài chín, quê ngoại là những niềm vui vô bờ mang theo những kỷ niệm khó quên đối với bọn trẻ chúng tôi.
Vườn xoài nhà ngoại không lớn lắm nhưng với chúng tôi đó là cả một “thiên đường”. Ông ngoại chia vườn ra làm bốn cái liếp chạy dài mút mắt. Trên mỗi liếp trồng xoài là cây chủ lực, ngoài ra còn có đủ thứ các loại cây khác như: mía lau, chanh giấy trồng ở mép mương, giữa vườn xen những cây dừa, cây mận, đu đủ, ổi sẻ, cóc, chùm ruột... Vườn tạp cũng có nhiều cái hay, mỗi khi bọn chúng tôi ngông nghêu ra dạo vườn một hồi thế nào về cũng thu hoạch được đủ thứ!
Nhà ngoại sinh sống chủ yếu bằng nghề trồng lúa. Theo hiểu biết của tôi thì miếng vườn nhà ngoại chỉ trồng cây hái trái để ăn chơi và thỉnh thoảng chặt củi đem vô chụm! Tôi chưa hề thấy bà ngoại đem bán thứ gì thu hoạch từ vườn bao giờ. Mà ngược lại, cứ cách vài ngày bà ngoại lại xách rựa ra vườn chặt lá dừa, nhặt cành cây khô gãy rụng đem vô bếp chất thành cự củi dự trữ để nấu cơm! Mùa xoài chín, ngoại không hái hết trái trên cây mà chỉ tuyển lựa dần những trái chín bói, những trái thật già đem vô chất đầy trên bồ lúa. Nhà ngoại làm ruộng nhiều, tới mùa thu hoạch lúa đem về ví lùm lùm tới mấy cái mê bồ to tướng trong nhà kho. Bao nhiêu xoài già ngoại cứ chất tràn trên mặt bồ lúa, xong lấy cái đệm đậy qua loa lại. Đó cũng là một cách “vú xoài” độc đáo vừa an toàn vừa dự trữ được lâu!
Thú vị làm sao vườn xoài nhà ngoại cứ đến mùa xoài chín lại trùng với mùa hè hàng năm. Chúng tôi tha hồ về ngoại thưởng thức loại trái cây ngọt lịm này. Xoài ngoại trồng gồm nhiều giống, đa số là xoài cóc, xoài đá, xoài hòn, xoài thanh ca, thi thoảng mới gặp vài cây xoài cát! Mặc kệ, con nít xoài nào cũng được, miễn là trái chín vàng au, mùi thơm phưng phức hít phổng mũi lên là vui rồi!
Nói về cái cách ăn xoài của bọn tôi quả thật không giống ai. Cả lũ năm sáu đứa cháu nội cháu ngoại gom về thật đông vui. Người lớn bận bịu công việc, chúng tôi tha hồ tự quản. Khi có đứa hô lên đi ăn xoài, tức thì cả bọn co giò chạy thẳng ra nhà kho, rồng rắn đu nhau trèo lên mặt “bồ lúa”, rồi ngồi xếp bằng chễm chệ luôn trên ấy mà “chén”. Ăn xoài chín không cần dao gọt, bọn tôi cứ mở đệm ra, ngồi giữa đống xoài, mạnh đứa nào nấy chọn những trái chín mùi thâm kim rồi kê răng lột vỏ, cứ thế mà cạp! Chừng căng bụng rồi thì gom hết hột xoài trèo xuống, ngoại dặn ăn bao nhiêu cũng được nhưng phải gom vỏ hột không được bỏ sót trên bồ lúa kẻo bị chuột!
Xoài chín ăn chán rồi, bọn tôi chuyển sang ăn xoài sống! Mấy đứa con trai có sáng kiến đâm sẵn muối ớt, ra vườn trèo lên cây ngồi ăn luôn trên đó mới thú. Bọn tôi vắt vẻo mỗi đứa mỗi cành như khỉ, chọn hái những trái có cùi già rồi đập bôm bốp vào cành cây, xong móc túi lấy múi ớt thoa lên miếng xoài rồi vừa nhai vừa tám chuyện! Trên trời dưới đất một hồi, chừng ê răng cả bọn mới chịu phóng xuống chạy vô nhà đi uống nước.
Cứ như thế, vườn xoài nhà ngoại hấp dẫn vô cùng đối với chúng tôi những ngày thơ bé. Quả xoài chín ngọt lịm cũng như tình thương của ngoại mà mùa hè nào bọn tôi về trễ, bà ngoại cũng dành chừa cho đến khi xoài chín mùi hết. Quả xoài hấp thu hương vị đất đồng quê ngoại nên ngọt mát vô cùng, cái vị ngọt thanh thao ngày ấy đến bây giờ tôi vẫn còn nhớ. Bây giờ có nhiều giống xoài quý, xoài ngon, quả to và mọng... nhưng vẫn không sao sánh được với những quả xoài đá, xoài hòn ngày xưa của ngoại.
Ngọc Điệp