Nhớ mãi một mùa trăng

Cập nhật ngày: 14/01/2013 04:41:05

Đã lâu rồi hôm nay tôi mới lại ngắm trăng. Nhớ khi còn ở quê đêm nào có trăng là tôi thao thức. Giờ đây ở xa, bận bịu bao công chuyện có lúc rồi cũng quên. Đêm nay, thật bất ngờ khi thấy ánh trăng đã trải sắc vàng khắp lối tự bao giờ, tôi mê mải, say sưa đến với trăng, như lần tìm lại những ngày xa xăm.

... Tôi và em quen nhau vào một đêm trăng sáng sau lễ hội cúng đình làng. Thật tình cờ khi hai đứa cùng chung một đường về. Đêm ấy ánh trăng óng ánh chảy tràn như mật ngọt để cho bước chân hai đứa ngại ngần, luống cuống như thể sắp chạm vào nhau. Dưới ánh trăng em vô cùng rạng rỡ làm rào rạt cả đêm quê, tôi mê mải nhìn như sắp đánh rơi đôi mắt... Em nói rằng em yêu trăng vô cùng không thể tả. Tôi nói tôi mong lắm những đêm này. Như thể quen nhau từ lâu lắm, tôi mạnh dạn nắm lấy bàn tay em nóng hổi, em ngại ngùng nói: “Trăng nhìn thấy kìa anh...”.

Êm đềm như thế, ngọt ngào như thế rồi có lúc cũng xa nhau. Em không còn nhớ đến mùa trăng năm cũ, em không như ánh trăng kia dẫu nay chia tay thì có ngày cũng quay trở lại. Và kể từ hôm ấy vào những đêm trăng sáng tôi luôn nhớ chuyện ngày xưa. Tôi nhớ da diết mái nhà, nhớ con đường làng quen thuộc, nhớ dòng sông quê êm đềm xuôi chảy và nhớ khu vườn nhỏ thân thương nơi chứa đựng những mơ ước, hẹn hò... Miền quê những đêm này chắc trăng sáng lắm, sáng như cho những ai muốn tìm lại giây phút êm đềm, sáng để soi rõ những điều mà chưa kịp nhận ra!

Miền quê những đêm này chắc ánh trăng đẹp lắm? Tôi đang ở nơi xa, cũng một ánh trăng, một mảnh đất, một bầu trời mà sao cứ nghe trong lòng có gì khang khác. Đêm thành thị cũng có ánh trăng nhưng đã bị ánh đèn lấn chiếm, không biết có ai đó chịu gát lại chút công việc thường khi mà để ý ngắm nhìn?

... Đối với chúng tôi - những người lính xa nhà, trăng thật gần gũi, êm dịu lạ thường. Không hẹn hò mà thật là chung thủy, trăng đến vào những buổi học đêm, có khi trăng đến bầu bạn trong ca trực, trong những lần hành quân dã ngoại. Trăng gợi nỗi nhớ nôn nao, trăng làm thao thức, trăng gọi những chàng lính trẻ tinh nghịch len lén đọc thư tình...

Nghe trong gió xa xa vọng lại vài tiếng gà báo thức thúc giục một ngày mới. Những đồng đội tôi lại chuẩn bị bước vào ca trực. Trên trời cao trăng vẫn lung linh tỏa sáng dần dần xua tan những bóng đêm còn lại. Tôi nhìn trăng mà mường tượng về một tình yêu son sắc, thủy chung.

Thanh Lạc

< Trở về trang trước
Gửi bình luận của bạn